5
Your Rating
Rating
Thư Tuyệt Mệnh Trung bình 5 / 5 trên tổng số 3
Lượt Xem
3K
Tên khác
遺書
Tác giả
Nhóm dịch
Thể loại
Loại
Truyện tranh
Năm đăng
Trạng thái
OnGoing
Bình luận
1 Users bookmarked This

Khuynh hướng tình dục của tôi và cậu, vốn chẳng phải là thứ được thế gian này chấp nhận. Yêu thích bạo lực, sự thống trị và cảm giác nhục nhã, tìm thấy khoái lạc xác thịt khi trao đi và nhận lại những điều đó. Bạo dâm và khổ dâm. Trút lên nhau những ham muốn bệnh hoạn, để lấp đầy thứ dục vọng thấp hèn vốn chẳng bao giờ được thỏa mãn, đó là tất cả, là lý do duy nhất để tôi và cậu ở bên nhau. Có lần, một người bạn cùng khóa đã nói rằng quan niệm về tình yêu của tôi thật nhạt nhẽo. Mà nó có vẻ hờ hững như vậy cũng là điều hiển nhiên thôi. Bởi vì thứ giữa tôi và cậu, vốn chẳng phải là thứ gọi là tình yêu. Nếu phải chọn giữa thích và ghét, thì câu trả lời sẽ là “thích”, nhưng nó lại chẳng phải kiểu rung động đó, và có lẽ, tôi cũng chưa từng yêu cậu. Chẳng phải yêu đương, lại càng không phải hẹn hò.

Chỉ đơn thuần là ở bên nhau để thỏa mãn dục vọng. Chỉ có vậy thôi… đáng lẽ ra phải là như vậy… Vậy tại sao tôi lại cố chấp với cậu đến thế? Tại sao tôi lại sợ hãi đến vậy, khi cậu đi đến một nơi mà tôi không thể nào với tới? Tại sao cậu lại cuốn hút tôi đến thế? Những vết bầm tím hằn trên cơ thể, gương mặt quằn quại trong đau đớn, giọng nói run rẩy như bị vắt kiệt từ nơi sâu nhất trong cổ họng, dòng máu tươi trượt dài trên làn da trắng muốt, khoảnh khắc cậu khẽ đáp một tiếng “ừm”, ngay khoảnh khắc ấy, tôi đã ngỡ rằng đã chiếm hữu được toàn bộ con người cậu.

Cậu không hề có ý định chạy trốn khỏi tôi. Thậm chí, tôi còn có cảm giác cậu đang tựa cả người vào tôi. Hơi ấm, mùi hương, giọng nói run rẩy, thân thể rắn rỏi, và cả nhịp tim của cậu nữa, tất cả những điều đó cứ thế lấp đầy tâm hồn tôi. Ở công ty có một gã đồng nghiệp cùng khóa tên Koharu, dù khác bộ phận nhưng hễ có dịp là lại mò sang chỗ tôi. Cậu ta gần như toàn nói một mình nên có ở bên cũng chẳng phiền hà gì, nhưng thú thật, cái kiểu lân la đó phiền quá, nên tôi đã đành chấp nhận đi xem mắt nhóm với điều kiện là gã phải thôi cái trò đó đi. Phải chi lúc đó tôi chịu giữ khoảng cách, thì có lẽ đã chẳng có chuyện gì xảy ra rồi. Một người phụ nữ đã bắt chuyện với tôi. Lâu lắm rồi tôi mới lại nhìn thấy thân thể trần trụi của một người con gái, và tôi đã chợt hoảng hốt khi nhận ra mình chẳng còn chút cảm giác nào. (Dù Airen không còn ở đây nữa.) Việc tôi định lên giường với cô ta, là để chọc tức cậu, hay chỉ là phút bốc đồng vì bực mình với Koharu? Đến chính tôi cũng không hiểu nổi bản thân mình nữa. Tại sao mình vẫn còn sống? Tôi đang ở đâu đây? “Hãy ở bên nhau mãi mãi, cho đến lúc lìa đời, trong khoảnh khắc lìa đời, và cả sau khi đã chết đi nhé.” Chính những lời trĩu nặng đến ám ảnh ấy lại là thứ đã cứu rỗi tôi. Đêm đó, cậu thú nhận rằng chính cậu đã giết mẹ mình. Nhìn cậu bình thản kể lại mọi chuyện, tôi đã sững sờ đến mức không biết phải nói gì tiếp theo.

Follow fanpage CoXa Team để cập nhập truyện mới nha

Hãy cùng đón chờ những chap mới nhất của Thư Tuyệt Mệnh tại web truyện 3h sáng nhé!