Mẹ chồng cao tay, nàng dâu lột xác - Phần 3
Kiều Từ Từ quay đầu nhìn về phía mẹ chồng:
“Mẹ, con chỉ đang giữ mặt mũi cho Lâm gia thôi mà. Nếu mọi người thấy mẹ đối xử với con tốt như vậy, chắc chắc mọi người sẽ khen mẹ không ngớt lời.”
Mẹ chồng không nhanh không chậm trả lời:
“Nếu để người ngoài biết: tôi đường đường chính chính đem tiểu tam vào nhà, sợ rằng sẽ bị người ta phỉ nhổ đến chớt”
Những lời này cứ như tát thẳng vào mặt Kiều Từ Từ. Bà tỏ rõ thái độ:
“Lúc A Tự kết hôn, tôi sẽ đưa ra một phần sính lễ. Tôi chỉ hi vọng, nếu đã lựa chọn được người mình muốn ở cạnh, thì hãy cố gắng giữ đúng ý định ban đầu của mình. Nhưng nếu lòng người thay đổi, thì tôi cũng không làm được gì”
Rồi bà lại nhìn Lâm Tự:
“Chẳng lẽ cứ mỗi lần con thay lòng, mẹ lại phải ‘trả’ tiền cho lần đó sao? Lần đầu con kết hôn, mẹ đã ‘trả’ tiền rồi. Sau này, dù con có lựa chọn thế nào đi nữa, thì hãy tự mà tìm cách giải quyết đi”
Mẹ chồng lại nói:
“Thập Nguyệt bây giờ vẫn còn là người ở trong căn nhà này. Một lời xin lỗi hai người còn chưa nói, mà đã có gan muốn leo lên đầu người ta ngồi rồi sao?”
Ước mơ được gả vào gia đình hào môn của Kiều Từ Từ, gần như tan vỡ.
Sau khi đến trường kế toán, tôi lấy sách giáo khoa ra, đột nhiên phát hiện trong cặp có nhiều thêm một tập văn kiện. Tôi tò mò lấy ra xem, thì thấy đó là bản hợp đồng công ty của mẹ chồng. Nếu tôi nhớ không nhầm, thì đây là tập tài liệu đã được mẹ chồng đặt lên tủ đồ cạnh phòng ăn, khi về nhà ngày hôm qua. Đột nhiên, tôi có dự cảm không lành, có vẻ đây là do Kiều Từ Từ gài bẫy tôi.
Hôm qua, mẹ chồng còn rất vui vẻ nói rằng: sáng sớm hôm nay, bà sẽ đi ký kết hợp đồng. Nếu thành công, có thể kiếm về cả trăm triệu. Kiều Từ Từ dường như đã hiểu được tính tình của mẹ chồng. Bà rất ghét những người gây ra phiền phức cho công việc của bà, nếu đó là nhân viên của công ty, chắc chắn sẽ bị đuổi việc ngay lập tức. Cô ta muốn mẹ chồng đuổi tôi ra khỏi nhà.
Trong lúc tôi còn đang nghĩ cách giải thích với mẹ chồng, thì nhận được cuộc gọi của Kiều Từ Từ:
“Cô là người lấy trộm hợp đồng của mẹ, có đúng không?”
“Hợp đồng của mẹ quả thật đang ở chỗ tôi. Nhưng tôi chỉ mới phát hiện ra lúc nãy thôi”
Giọng nói của Kiều Từ Từ lập tức trở nên vui mừng:
“Vậy cô còn chờ gì nữa, mà không đem trả nó cho mẹ đi”
Tôi xin phép giáo viên về sớm, cầm bản hợp đồng về nhà. Vừa vào cửa, đã thấy mẹ chồng nghiêm nghị ngồi trên salon. Kiều Từ Từ đứng ngay ngắn kế bên, trên mặt lộ ra vẻ thở phào nhẹ nhõm. Lúc nhìn thấy tôi, ánh mắt như muốn nói: lần này cô chớt chắc rồi. Tôi đưa bản hợp đồng ra:
“Mẹ, con xin lỗi, con cũng không biết: tại sao nó lại xuất hiện trong cặp của con. Lúc con lấy sách ra, thì mới biết nó ở trong cặp”
Kiều Từ Từ nhanh chóng thêm mắm dặm muối:
“Mẹ, bí mật kinh doanh quan trọng như vậy, chắc chắn là cô ta muốn đem bán nó lấy tiền. Không phải bây giờ, cô ta đang rất thiếu thốn hay sao”
Tôi nhìn Kiều Từ Từ:
“Sao cô lại kích động vậy, chẳng lẽ cô đã bỏ nó vào trong cặp của tôi à”
Kiều Từ Từ lập tức nhảy dựng lên:
“Cô đừng có vu oan giá họa cho tôi, bằng chứng đâu”
“Đủ rồi!”
Mẹ chồng cầm hợp đồng rồi rời đi, không nói thêm lời nào. Tôi cứ tưởng rằng: chuyện này sẽ sóng yên biển lặng mà qua đi. Không lâu sau, công ty mà mẹ chồng muốn kí kết hợp đồng đột nhiên từ chối hợp tác. Bên đó nói rằng: có công ty khác ra giá thấp hơn giá của mẹ chồng tôi một đô la. Giá của hợp đồng đã bị tiết lộ. Mẹ chồng tôi nhất quyết muốn điều tra đến cùng. Cuối cùng, sự nghi ngờ đổ dồn vào bản hợp đồng, mà tôi đã đem về lần trước. Mẹ chồng gọi Lâm Tự, Kiều Từ Từ và tôi đến nói chuyện. Bà nghiêm túc hỏi:
“Là ai đã để lộ thông tin hợp đồng? Tốt nhất là nên tự nói ra, nếu để tôi biết là ai, thì trực tiếp đưa vào đồn cảnh sát”
Kiều Từ Từ lập tức chỉ vào tôi:
“Hợp đồng chỉ có một mình Giang Thập Nguyệt mang ra khỏi nhà, chắc chắn là cô ta”
Lâm Tự nhanh chóng bồi thêm:
“Cô ta đang rất thiếu thốn, chắc chắn sẽ nghĩ ra vài thủ đoạn để kiếm tiền. Mẹ, mẹ mau gọi người đến bắt cô ta đi!”
Tôi không hoảng sợ nói:
“Muốn bán tin tức thương nghiệp ra ngoài, cũng không phải chỉ có mỗi cách đem giấy tờ đi bán. Chụp ảnh rồi gửi đi cũng là một cách. Muốn báo cảnh sát cũng được, cảnh sát mà đến, thì sự việc càng nhanh chóng được giải quyết thôi.”
Bà liếc nhìn ba người chúng tôi rồi nói:
“Vẫn không chịu thừa nhận đúng không ? Vậy thì chỉ có thể lấy bằng chứng ra để nói chuyện”
Kiều Từ Từ mười phần tự tin nói:
“Mẹ, cứ để cảnh sát tới điều tra đi.”
“Không cần, trong nhà có lắp camera.”
Mẹ chồng lấy điện thoại di động ra
“Coi một chút là biết ai ngay!”
Mẹ chồng vừa dứt lời, hai chân Kiều Từ Từ đột nhiên không còn sức lực, cô ta dùng sức vịn lấy thành ghế, ngăn cho bản thân không ngã xuống. Mẹ chồng xem lại camera, trong camera Kiều Từ Từ ban đầu nhìn ngó bốn phía. Thấy xung quanh không có người, cô ta nhanh tay lấy tập tài liệu trên bàn. Đầu tiên dùng điện thoại chụp lại từng trang một, sau đó bỏ chúng vào cặp của tôi. Mặt Kiều Từ Từ đỏ lên, quay đầu hỏi Lâm Tự:
“Không phải anh nói: nhà anh chưa từng lắp camera sao?”
Lúc trước thì đúng là như vậy, vì mẹ chồng cảm thấy nhà là nơi riêng tư, không nên lắp camera theo dõi làm gì. Nhưng lần này, là do bà giăng bẫy, nên phải chuẩn bị đầy đủ. Mẹ chồng tôi là người luôn rất cẩn thận trong công việc, những tài liệu mà bà mang từ công ty về, luôn nằm trong phòng làm việc. Phòng làm việc của bà, ngay cả người dọn dẹp vệ sinh cũng không được bước vào. Việc bà tùy tiện đặt tài liệu quan trọng như vậy trong nhà, nếu không phải là có âm mưu, thì là có bẫy.
Tôi chợt hiểu ra, lúc trước bà chèn ép Kiều Từ Từ, là muốn kích thích lòng quyết tâm đuổi tôi ra khỏi nhà của cô ta. Chỉ khi mâu thuẫn dồn nén đến một mức độ nhất định, thì mới có thể tiêu diệt tai họa một cách triệt để. Đúng là gừng càng già càng cay. Bà đã gọi cảnh sát, Kiều Từ Từ cầu cứu Lâm Tự:
“A Tự, em không muốn ngồi tù đâu”
Lâm Tự ra vẻ che che chở chở, tức giận lớn tiếng với mẹ chồng:
“Mẹ! Nếu mẹ muốn thì tống con vào tù đi. Con mới là người chủ mưu của chuyện này”
Hắn cảm thấy: mẹ mình dù có tàn nhẫn đến đâu, cũng sẽ không bỏ mặc đứa con duy nhất này. Nhưng bà không nghĩ ngợi liền nói:
“Nếu con đã nguyện ý vì cô ta mà ngồi tù, thì mẹ cũng không cản”
Khi cảnh sát tới, mẹ chồng chỉ vào Lâm Tự nói: “Nó…”
Lâm Tự thấy mẹ nói được làm được. Vì công ty, mà ngay cả con trai mình cũng không cần, thì nhanh chóng thay đổi mục tiêu. Hắn chỉ vào Kiều Từ Từ, và nói với cảnh sát:
“Mau bắt lấy cô ta, cô ta chính là người đã trộm bản hợp đồng, có cả video bằng chứng cô ta lấy trộm ở đây nữa”
Kiều Từ Từ mở to mắt, cô ta nhìn chằm chằm người đàn ông, luôn miệng nói yêu mình:
“Anh không thể làm vậy với em! Anh đã nói là yêu em mà, anh yêu em mà!”
Vì không muốn sự việc liên quan đến mình, Lâm Tự đã nói với Kiều Từ Từ:
“Là em lừa anh. Em tiếp cận anh, chỉ vì để lấy cắp bí mật kinh doanh của gia đình anh thôi đúng không ? Em là người của công ty nào phái tới ?”
Kiều Từ Từ bị cảnh sát bắt đi, nhìn thấy cô ta la hét vùng vẫy, Lâm Tự ngồi sụp xuống đất và khóc nức nở. Kiều Từ Từ có thai, điều này làm cô ta tránh được một kiếp, không phải ở lại trại tạm giam. Cô ta cũng không dám ở lại Lâm gia nữa. Đã nhìn rõ được thủ đoạn của mẹ chồng, nếu còn cố chấp, lần sau không chừng ngay cả mạng cũng không còn.
Sau khi tôi đậu kỳ thi đầu tiên của lớp kế toán, mẹ chồng liền sắp xếp cho tôi làm thư ký, trong phòng tài chính của công ty, thật ra chỉ làm vài việc lặt vặt. Bà xưa nay không thiên vị người trong nhà, phá lệ cho tôi vào công ty làm, là đã tốt bụng lắm rồi. Hiện tại, tôi chưa đạt yêu cầu nên không thể đảm nhiệm vị trí kế toán. Bà đưa tôi vào nơi này, mục đích là để tôi vừa học, vừa tạo lập mối quan hệ với đồng nghiệp. Lâm Tự cũng có trong công ty, nhưng không cùng phòng ban, thi thoảng tôi sẽ bắt gặp được hắn ở phòng trà hoặc phòng ăn.
Người trong công ty vẫn chưa biết chuyện chúng tôi ly hôn, nên cứ xem chúng tôi là một cặp vợ chồng mà trêu chọc:
“Sao hai người không cùng nhau ăn cơm?”
“Quản lý mời trà sữa, cô có muốn lấy cho chồng mình một ly không”
Tôi còn đang do dự không biết nên làm cách nào để rũ sạch mối quan hệ với hắn, thì Kiều Từ Từ đã tìm đến công ty. Cô ta cố tình ưỡn cái bụng bầu mới hơn một tháng của mình ra, ở quầy lễ tân lớn tiếng nói rằng: mình đến để tìm chồng. Lúc đó, mọi người mới biết tôi và Lâm Tự đã ly hôn. Kiều Từ Từ dương dương tự đắc đến khiêu khích, ai nhìn vào cũng biết là đã xảy ra chuyện gì. Chuyện này làm Lâm Tự mất mặt không thôi, nên đã lôi kéo kêu cô ta về nhà. Kiều Từ Từ lớn tiếng công khai chủ quyền:
“Chồng ơi, là do em bé của chúng ta nhớ anh, nên em mới mang em bé đến gặp anh đó”
Những trò hề của cô ta không những không ảnh hưởng gì đến tôi, ngược lại còn làm mọi người trong công ty ngầm đoán rằng: có thể tôi chính là người cầm quyền tương lai, đang được mẹ chồng bồi dưỡng. Có vẻ mẹ chồng đã từ bỏ Lâm Tự, là con dâu, tôi không những không rời khỏi Lâm gia, mà còn vào làm trong công ty, ý đồ rất rõ ràng.
Để tránh gặp mặt Lâm Tự, buổi trưa tôi mua đồ ăn ở căn tin, rồi mang lên sân thượng ăn cơm. Ở đó, có thiết kế ghế để cho nhân viên ngồi nghỉ, còn có thể che mưa che nắng. Tôi đang nghiêm túc ăn cơm, vừa ngẩng đầu lên thì phát hiện: Lý Nam Sơ không biết từ lúc nào đã ngồi cạnh. Anh mang theo hộp cơm của mình, trong hộp là những cuộn sushi nhìn vô cùng đẹp mắt. Anh mỉm cười hỏi tôi:
“Cô có muốn nếm thử món tôi làm một chút không?”
Lý Nam Sơ là cánh tay phải đắc lực của mẹ chồng, mọi người trong công ty đồn đoán: nếu ‘hoàng tử không chống đỡ nổi tường thành’, thì tương lai anh sẽ trở thành tổng giám đốc. Vì phép lịch sự, tôi gắp một miếng bỏ vào miệng, mùi vị quả thật không tệ. Anh làm rất ngon, một người đàn ông biết nấu ăn hiện nay cũng không nhiều. Lý Nam Sơ ân cần nói:
“Lâm tổng đặc biệt nhờ tôi chiếu cố cô, cô cần gì cứ nói với tôi”
Tôi lịch sự gật đầu. Tôi không cần ai đến giúp mình, tôi muốn tự mình tiến lên phía trước. Tôi rất may mắn, vì trong lúc đang ở vực thẳm của cuộc đời, lại được mẹ chồng trao cơ hội học tập, rèn luyện bản thân. Chặng đường còn lại, tôi muốn bản thân phải tự mình bước đi.
————–