Kẻ bạc tình thích diễn - Phần 4
“Tôi chẳng qua, cũng chỉ nói với em vài câu mà thôi. thế mà em làm được, còn làm tốt như vậy. tất cả những thứ này, là thành quả của em.”
Anh nhìn tôi, đánh giá tôi bằng ánh mắt cũng rất lịch sự.
“Tôi không ngờ, em học đại học ngành thiết kế, mà lại nhạy bén và rất có năng lực, hoàn toàn có thể làm một nữ doanh nhân.”
Những lời này, đối với tôi mà nói, không thể nghi ngờ chính là hơi tâng bốc. Sắc mặt tôi hơi đỏ:
“Anh nói quá khoa trương rồi.”
Anh nói rằng anh chỉ nói sự thật. Bầu không khí trong nháy mắt yên ắng, anh hỏi:
“Vừa hay, tôi cùng cha mẹ ăn cơm ở bên cạnh. em có muốn đi qua chào hỏi không?”
“Được.”
Lần trước, đến nhà anh làm khách, giáo sư Dương và cha anh đều vô cùng nhiệt tình với tôi. Đến phòng của bọn họ, người thân bạn bè bên trong không nhiều lắm, nhưng thoạt nhìn, có vẻ đều là người tốt và nhiệt tình. Tôi vừa tới, giáo sư Dương kinh ngạc nhìn tôi chằm chằm, nụ cười trên mặt liền không dừng lại.
“Trương Hiểu, gần đây em quá bận rộn. thật lâu rồi cô không gặp em, nhưng là chuyện của em cô đều biết!”
Cha của Chu Giới cũng vui cười nhìn tôi:
“Đúng vậy, Chu Giới trước mặt chúng ta luôn khen cháu không dứt lời. thấy cháu rất cố gắng và nhiệt tình như vậy, chúng ta lại nhớ tới thời trẻ của mình!”
Thật ra, tôi thật sự cảm thấy mình không làm chuyện gì không to tát. tôi chỉ lấy hết sức lực, lúc trước đặt trên người Đỗ Tri,giờ đặt vào công việc. Tôi phát hiện, cuộc đời này thật sự có rất nhiều chuyện tốt đẹp, không phải chỉ có mỗi tình yêu.
Sau khi chào hỏi xong, Chu Giới đưa tôi về chỗ cha tôi. lúc chia tay, anh đứng đó rất lâu.
“Làm sao vậy?”
Tiếp xúc với ánh mắt mềm mại như sóng nước của anh, trong nháy mắt tôi lùi bước. Nhưng khi nghe giọng nói dịu dàng của anh, tôi lại cảm thấy tất cả dường như đều có thể tiếp nhận.
“Ngày mai, có muốn cùng nhau ăn một bữa cơm không?”
“Được.”
Ngày hôm sau lúc ăn cơm, anh rất săn sóc kéo ghế dựa cho tôi, gắp thức ăn cho tôi, lột tôm cho tôi. thậm chí, ngay cả cá gắp cho tôi cũng được anh lấy xương ra trước. Chúng tôi không nói chuyện nhiều trong khi ăn, nhưng không có chút xấu hổ nào. giống như là tôi và người đàn ông trước mặt này, không phải mới quen biết một năm, mà là bạn cũ từ nhiều năm trước.
Sau bữa ăn, tôi đi mua sắm với anh. Anh hỏi rất nhiều về tình hình hiện tại của công ty, và chỉ ra một số vấn đề lớn, mà tôi chưa bao giờ nghĩ đến. Trong nháy mắt đó, tôi cảm động đến rơi nước mắt. Anh đúng là người thật sự rất tốt, tốt đến mức bất kể chuyện lớn chuyện nhỏ, đều suy nghĩ cho tôi.
Vừa đi, vừa nghe thấy có người gọi tên tôi. Nhìn lại, là đồng nghiệp lúc trước gửi wechat cho tôi. Cô ấy nhìn tôi chằm chằm. có chút không dám tin, dụi dụi mắt, cuối cùng, hưng phấn chạy đến bên cạnh tôi, kéo tay tôi nhìn trái nhìn phải. Tôi nở nụ cười:
“Làm sao vậy, La Nguyệt ? không nhận ra tôi à?”
La Nguyệt lắc đầu, lại nhìn thêm vài lần:
“Không thể tin được ! sao tôi cứ có cảm giác cô thay đổi rồi?”
Thay đổi sao ? Chúng tôi mới có mấy tháng không gặp mặt thôi mà.
“Tôi không có gì thay đổi đâu.”
Tôi giơ màn hình điện thoại nhìn, đúng là không thay đổi. La Nguyệt ném cho tôi một câu xem thường:
“Cái gì, tôi nói khí chất í ! khí chất của cô thay đổi rồi. tuy rằng cô không thay đổi, nhưng là so với trước đây, đẹp hơn rất nhiều!”
Tôi cười hì hì, hỏi cô ấy gần đây thế nào. Gần đây, cô ấy không có gì thay đổi, vẫn tiếp tục cuộc sống của mình. nhưng trong công ty đã xảy ra một chuyện, cô ấy cảm thấy tôi có thể muốn biết Cô ấy nói: những email lúc trước Đỗ Tri gửi cho tôi, cũng không biết có phải do uống rượu say hay không, lại gửi nhầm vào nhóm. Sau đó bọn họ mới biết, tôi và Đỗ Tri từng hẹn hò. Nguyên nhân tôi rời đi, cũng bị ông chủ công bố cho mọi người biết. Cho nên, hiện tại toàn bộ người trong công ty đều khinh thường hắn, chỉ trích hắn:
“Đỗ Tri, cái tên khốn này! đã cùng người ta yêu đương, còn giấu giếm kỹ như vậy. lúc ấy không nghĩ chuyện phải chịu trách nhiệm với người ta sao? Cũng đúng, cậu là loại người như vậy, chúng ta đều hiểu, hiểu cả mà.”
“Cậu có phải là loại đàn ông, khi bạn gái bị bắt nạt, sẽ hùa theo người khác bắt nạt bạn gái mình không?”
“Coi như là biết mặt biết người. cậu đúng là không có bản lĩnh đàn ông, chẳng khác gì rác rưởi cả nhỉ?”
Cho nên, ngoại trừ chính hắn cảm thấy tốt, những người khác đều đứng ở phía đối lập với hắn. Cô ấy còn nói, hiện giờ Đỗ Tri, không chỉ bị các đồng nghiệp phỉ nhổ, sau khi ông chủ biết chuyện, cũng tìm hắn đến văn phòng nói chuyện. Vài ngày sau, hắn bị sa thải.
Trước khi bị sa thải, Đỗ Tri đã biết tin tức này, có chút không phục, nhờ pháp luật can thiệp. Không ngờ ông chủ tức giận, nói tất cả những chuyện mắt nhắm mắt mở mấy năm nay ra. Đỗ Tri chức vụ không lớn, nhưng lạm dụng chức quyền, tư lợi cho mình. làm không ít chuyện trái pháp luật loạn kỷ cương.
Ngay cả trong hạng mục hợp tác với cơ quan, hắn cũng dám nhận quà của người ta. Sau đó, Đỗ Tri không chỉ không nhận được lợi ích gì, ngược lại phải ngồi tù mấy tháng. Lúc trở ra, chuyện của hắn đã truyền ra trong giới, không có một công ty nào dám dùng hắn nữa. Đối với kết quả này, tôi cũng không cảm thấy có gì bất ngờ, bởi vì, hắn xứng đáng với điều đó.
Một người ngay cả bạn gái của mình, cũng có thể tùy ý giày xéo, còn hy vọng xa vời, hắn có ưu điểm gì nữa chứ?
Chu Giới cũng rất kinh ngạc, nói không ngờ tôi và Đỗ Tri từng hẹn hò. Tôi thản nhiên thừa nhận:
“Nhưng mà đều đã qua rồi.”
Anh cười nói:
“Mặc dù có chút không lịch sự lắm khi nói ra điều này, nhưng dù sao, đó cũng là sự thật: em xứng đáng gặp được một người tốt hơn.”
Ai là người tốt hơn? Không thể nghi ngờ, anh so với Đỗ Tri tốt hơn không biết bao nhiêu lần. Đi dạo phố xong, anh mời tôi đi xem phim, là một bộ phim tình cảm vừa được công chiếu. Vốn dĩ, lúc trước tôi rất thích thể loại phim tình cảm, đại đa số thời gian đều đắm chìm trong những tình tiết anh anh em em.
Có thể là mấy ngày nay, đã trải qua rất nhiều chuyện, quan niệm và sở thích của tôi cũng thay đổi. Dường như, tình yêu cũng không phức tạp như tôi tưởng tượng. Thật đơn giản, hãy ở cạnh những người khiến bạn hạnh phúc. Nhìn mọi người trong phim làm quen, ôm và quan tâm lẫn nhau, trong khoảng thời gian bận rộn này, lòng tôi thực sự cảm thấy nhẹ nhõm đôi chút. Người bên cạnh đưa bỏng ngô cho tôi, nhẹ giọng hỏi:
“Trương Hiểu, tuy nói lời này có hơi đường đột. nhưng lòng anh không cho phép mình chậm lại thêm giây phút nào nữa. anh… có thể theo đuổi em không?”
Trong phim, nữ chính đang kinh ngạc nhìn nam chính quỳ một gối xuống đất, ngạc nhiên đưa tay ra chờ đợi chiếc nhẫn được đeo vào.
Còn tôi cũng kinh ngạc nhìn Chu Giới, mãi cho đến khi anh chậm rãi nói ra:
“Thật ra, lần đầu tiên nhìn thấy em, anh đã cảm thấy em là một cô gái rất tốt, cố gắng tiến lên. anh muốn theo đuổi em, nhưng anh sợ em không có thời gian. Anh biết rằng, lúc đó em cần một cơ hội để lấy lại sự tự tin, và khởi nghiệp để tạo cơ hội cho công ty của em chuyển mình, nên anh không thể làm phiền em được.”
Anh nói rất nhiều. Tôi không biết, hóa ra anh vẫn luôn lặng lẽ quan tâm tôi sau lưng. rất nhiều lần tôi tự cho là cơ hội “từ trên trời giáng xuống”, cũng là anh cố ý tác hợp. Anh liên lạc với cha tôi và hỏi rất nhiều về tôi. Tôi ngây ngẩn cả người, nhìn anh, đỏ mặt đến tận tai.
“Thì ra, cha em vẫn luôn nói chuyện phiếm với anh qua wechat.”
Anh gật gật đầu. Tôi bật cười:
“Em còn tưởng rằng, là một ông chú nào đó chứ”
Anh cũng cười và nhìn chằm chằm vào mắt tôi:
“Cũng không khác là mấy. dù sao trái tim người già cũng không dễ rung động. một khi đã rung động thì không thể dừng lại. Trương Hiểu, được không?”
Thật khó để từ chối. “Được.”
Trong đôi mắt chứa chang tình cảm của anh, bộ phim kết thúc.
Và ở phụ đề cuối phim, câu chuyện của tôi sắp bắt đầu.
Tình yêu là cùng nhau tiến bộ và có thành tựu chung, chứ không phải là sự phủ nhận và xích mích nội tâm liên tục. Hãy ôm lấy người có thể khiến bạn trở nên ưu tú hơn, bởi vì bạn xứng đáng.
—————–
Hoàn văn. Cả nhà nghĩ sao về đoạn kết của câu truyện này ? Với e thì thỏa lòng vừa ý. Comment chia sẻ với e nha ^^
Comments for chapter "Phần 4"
MANGA DISCUSSION
Lịch sử đọc truyện
You don't have anything in histories