Truyện 3h Sáng
  • TRANG CHỦ
  • TIN TỨC
  • NHÓM DỊCH
    • HỢP TÁC
  • LIÊN HỆ
  • THỂ LOẠI
    • Lãng mạn
    • Drama
    • Hiện đại
    • Truyện tranh 18+
    • Đời thường
    • Manhwa
    • Hài hước
    • Manga
    • Boylove
    • Người lớn
    • Âu cổ
    • Đam mỹ
    • Manhua
    • One shot
    • Siêu tưởng
    • Soft Yaoi
    • Soft Yuri
    • Tâm lý
    • Truyện Hentai
    • Truyện tranh ngôn tình
    • Viễn tưởng
    • Webtoon
    • Yaoi
    • Yuri
Tìm truyện
Sign in Sign up
  • TRANG CHỦ
  • TIN TỨC
  • NHÓM DỊCH
    • HỢP TÁC
  • LIÊN HỆ
  • THỂ LOẠI
    • Lãng mạn
    • Drama
    • Hiện đại
    • Truyện tranh 18+
    • Đời thường
    • Manhwa
    • Hài hước
    • Manga
    • Boylove
    • Người lớn
    • Âu cổ
    • Đam mỹ
    • Manhua
    • One shot
    • Siêu tưởng
    • Soft Yaoi
    • Soft Yuri
    • Tâm lý
    • Truyện Hentai
    • Truyện tranh ngôn tình
    • Viễn tưởng
    • Webtoon
    • Yaoi
    • Yuri
  • Truyện tranh
    • Manga
    • Manhua
    • Manhwa
  • Truyện chữ
Sign in Sign up
Prev
Next
Novel Info

Con gái thiên kim trả thù: Cạm bẫy bắt đầu từ một đứa trẻ - Phần 3

  1. Home
  2. Con gái thiên kim trả thù: Cạm bẫy bắt đầu từ một đứa trẻ
  3. Phần 3
Prev
Next
Novel Info
Cảm ơn các bạn đã đọc truyện tại Truyện 3h Sáng. Nếu gặp phải tình trạng trang web bị chuyển hướng, hãy bấm quay lại trên trình duyệt hoặc vuốt từ trái qua phải trên màn hình điện thoại!

“Kinh Mạch, là như vầy, ba của một người bạn cũ của anh bị bệnh nặng, thời gian trước đã mượn của anh bốn mươi vạn. Bây giờ trong thẻ chắc không còn đến năm vạn, tiền học của Cảnh Địch, em có thể tìm cách ứng trước được không?”
Ứng trước? Tôi thầm nghĩ, gã đàn ông khốn nạn này thật biết tính toán. Nếu không phải tôi đã kể cho mẹ nghe chuyện kiếp trước, chắc bà ấy thật sự đã bỏ tiền ra rồi. Mẹ tôi chấp nhận lời giải thích này, nhưng không đồng ý chuyện ứng tiền.
“Em cũng không có tiền. Nếu vậy, chi bằng cứ cho nó học ở trường mẫu giáo bình thường trước đi. Qua năm là đến tuổi lên tiểu học rồi, đến lúc đó cho nó và Nhan Nhan đi học cùng một trường tiểu học. Nửa năm này, cứ để Cảnh Địch thích ứng với cuộc sống của chúng ta đã.”
Ba thấy cũng có lý, sắc mặt dịu đi nhiều, ánh mắt nhìn Cảnh Địch tràn đầy yêu thương.
“Tiểu Địch, sau này phải hòa thuận với chị, nghe lời chị, biết không?”
Cảnh Địch liếc nhìn tôi một cái, tuy không phục lắm, nhưng vẫn gật đầu, “Vâng.”
Ba thân mật xoa đầu Cảnh Địch, rồi quay sang nhìn tôi, ý cười trên mặt cũng nhạt đi vài phần:
“Nhan Nhan, sau này phải chăm sóc em trai. Nó còn nhiều điều chưa biết, Nhan Nhan phải kiên nhẫn dạy nó, được không?”
Tôi giả vờ khổ não nghiêng đầu, ngây thơ hỏi:
“Vậy nếu nó không nghe lời, hoặc làm sai, con có thể đánh nó không?”
“Không…”
Ba tôi chỉ nói một chữ, mẹ nhanh chóng tiếp lời.
“Đương nhiên rồi, trẻ con không nghe lời thì phải đánh vào mông.”
Ba tuy không hiểu vì sao mẹ vốn luôn dịu dàng trong giáo dục lại đồng ý. Nhưng lương của ông ta đã ít đi nhiều như vậy, rất chột dạ, không muốn bị mẹ tôi nhìn ra sơ hở vào lúc này. Ông ta đành thuận theo gật đầu, cho rằng trẻ con đánh nhau qua lại không có gì quan trọng, nhẹ giọng đồng ý.
“Được. Nhan Nhan sau này cứ phụ trách dẫn em trai đi chơi, chăm sóc em.”
Ánh mắt mẹ nhìn ba lạnh đi, bắt con gái bà chăm sóc con hoang, ông ta nói được hay thật! Khóe miệng tôi từ từ nhếch lên, giọng nói ngọt ngào, nhận lấy nhiệm vụ này.
“Ba yên tâm, con nhất định sẽ chăm sóc em trai thật tốt.”
Ba vui vẻ cười, còn tôi thì dự định đưa lớp học Taekwondo vào lịch trình. Mẹ theo yêu cầu mạnh mẽ của tôi, sau khi đưa tôi đến trường mẫu giáo liền bắt đầu đến công ty. Ba tuy căng thẳng, nhưng mẹ phần lớn thời gian đều ở trong văn phòng của ông ngoại. Ông ta nhắn tin cho mẹ hỏi vì sao lại đột nhiên đến công ty. Mẹ tôi nói là đi tìm ông ngoại đòi tiền, tiện thể khuyên ông ngoại chấp nhận Cảnh Địch. Ba tôi thấy vậy, đương nhiên không nghĩ nhiều, ngược lại còn hết lòng ủng hộ. Mà thẻ lương của ông ta đã đưa cho mẹ, Bạch Hữu Nguyệt mỗi tháng kiếm được mấy ngàn đồng, trả nợ mua nhà xong chỉ có thể sống tằn tiện qua ngày. Mẹ đã kể hết mọi chuyện cho ông ngoại, hai người họ đã sắp xếp người đi điều tra: quan hệ giữa Bạch Hữu Nguyệt và ba tôi.
Tôi cũng không nhàn rỗi. Trường mẫu giáo tan học khá sớm. Trước đây, mẹ đều đón tôi về nhà làm đồ thủ công, hoặc chơi cùng tôi. Nhưng gần đây tôi để mẹ ở công ty, vậy nên, tan học tôi liền kéo Cảnh Địch đến công ty. Ba đương nhiên rất vui vẻ để Cảnh Địch lượn lờ trước mặt ông ngoại tôi. Nhỡ đâu lại lượn ra một mối tình ông cháu cảm động, thì chẳng phải là thuận lý thành chương hay sao? Cho đến ngày này, tôi thấy Bạch Hữu Nguyệt cầm tài liệu lên lầu tìm lãnh đạo ký tên, cố ý kéo Cảnh Địch chạy đến…
RẦM! Cảnh Địch đụng vào Bạch Hữu Nguyệt, làm rơi hết tài liệu xuống đất. Cô ta đang xem điện thoại, căn bản không để ý có trẻ con. Thấy tài liệu đã ký tên trong tay bị va vào bay tán loạn, lập tức nổi giận!
“Con nhà ai mà lại dắt đến công ty vậy? Có được dạy dỗ không hả!”
“Mẹ…”
Cảnh Địch ngây người, theo bản năng kêu một tiếng. Bạch Hữu Nguyệt cũng hoàn hồn lại, nhìn thấy Cảnh Địch, đồng tử co lại, cả người hoảng loạn không biết phải làm gì. Tôi nhanh chóng cong môi một chút, rồi xóa tan, đi đến trước mặt Cảnh Địch, giơ tay, dùng hết sức lực, tát cho nó một cái.
“Mày làm sao vậy? Thấy người không biết tránh ra sao? Đây đều là nhân viên công ty nhà tao, làm lỡ việc mày chịu trách nhiệm nổi không?!”
Không đợi Cảnh Địch phản ứng, tôi liền mắng cho một trận tới tấp, phía sau còn trực tiếp đá một cái vào mông nó. Nó không phòng bị, quỳ rạp xuống đất, lập tức tủi thân khóc lên.
“Mẹ…”
“Bé đừng khóc đừng khóc, không sao đâu, là dì không nhìn đường, xin lỗi nhé…”
Bạch Hữu Nguyệt sợ Cảnh Địch nói toạc ra chuyện gì, trong lúc nguy cấp chỉ có thể tùy cơ ứng biến. Cô ta đỡ Cảnh Địch đứng dậy, ngồi xổm xuống hai tay ôm lấy Cảnh Địch:
“Bé đừng khóc, dì đã làm đau bé rồi ! Dì xin lỗi bé, ngoan nào~”
Phản ứng của Bạch Hữu Nguyệt trong mắt những đồng nghiệp xung quanh đều là hành vi bình thường. Nhưng trong mắt tôi thì có chút đáng để suy ngẫm. Cảnh Địch đã kêu hai tiếng “Mẹ”, người xung quanh chắc chắn đều cho rằng: Cảnh Địch sợ hãi, nên theo bản năng gọi mẹ. Mà tôi thì biết, Bạch Hữu Nguyệt trước mắt chính là mẹ ruột của nó. Chúng đã sống chung với nhau năm năm, quen thuộc nhau không thể hơn được. Đây chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ, tuy một số người lớn cảm thấy một cô bé như tôi giơ tay lên là tát một cái, có chút quá bạo lực. Nhưng mọi người cũng đều cười nói một câu, trêu ghẹo xong liền bỏ qua. Chỉ có Bạch Hữu Nguyệt là dùng ánh mắt độc ác liếc nhìn tôi một cái.
Đương nhiên, sau khi biết chuyện này, ba về nhà liền nói tôi làm không đúng. Tôi liếc mắt nhìn ông ta:
“Chính ba nói nói con có thể quản nó. Để nó nhớ lâu, khỏi sau này lại không biết chừng mực.”
Mẹ kéo tôi lại, thái độ đối với ba cũng rất lạnh nhạt:
“Con gái tôi làm gì cũng đúng, Cảnh Vĩnh Lợi, anh không phân biệt được người thân hay người ngoài rồi.”
Để lại câu này, mẹ liền kéo tôi lên lầu. Sắc mặt ba tôi lúc xanh lúc trắng, cuối cùng chỉ có thể cố gắng an ủi Cảnh Địch. Tối đó, ba tôi lấy cớ đưa Cảnh Địch ra ngoài một chuyến. Khoảng nửa tiếng sau, điện thoại của mẹ tôi liền truyền đến tiếng Bạch Hữu Nguyệt đang gào thét với ba tôi.
“Anh đưa Tiểu Địch đến đó, là đối xử với nó như vậy sao? Cái đồ nghiệt chủng kia ra tay quá nặng, nó nhất định là cố ý!”
“Cảnh Vĩnh Lợi, rốt cuộc khi nào anh mới cho tôi và Tiểu Địch được sống sung sướng? Tháng này tôi đi trễ mấy lần, bị trừ gần một ngàn đồng rồi, tiền mua nhà sắp không trả nổi.”
Sau đó là tiếng Cảnh Vĩnh Lợi an ủi hai mẹ con họ.
“Xin lỗi, là do anh để cho hai mẹ con phải chịu ấm ức rồi. Sắp được rồi, cái lão già kia sức khỏe không tốt, chắc không sống được mấy năm nữa đâu.”
Lúc này, giọng nói đầy vẻ hung ác của Cảnh Địch truyền đến:
“Ba mẹ ơi, con muốn sống mãi mãi trong nhà lớn. Ba mẹ mau nghĩ cách đuổi hai con đàn bà khốn nạn kia ra ngoài đi.”
Rồi chúng tôi nghe thấy ba tôi và Bạch Hữu Nguyệt bàn nhau làm sao để ông ngoại tôi tức giận, nhanh chóng ngã xuống. Lại làm sao để mẹ tôi biến mất một cách êm thấm. Cuối cùng, chúng bàn nhau trước tiên khiến mẹ tôi bị bệnh, sau đó tùy cơ hành động các thứ. Bây giờ tôi đã hiểu, là do Cảnh Địch không thể chờ đợi được mà muốn vào ở biệt thự của chúng tôi, nên hai người kia mới nghĩ ra cái chủ ý hãm hại mẹ tôi này. Tôi hoàn hồn lại, nhìn thấy vẻ mặt nhẫn nhịn, đau khổ, căm hận lại hối hận của mẹ, đưa tay ôm lấy bà.
“Mẹ ơi, lần này chúng ta sẽ không mắc lừa.”
Mẹ ôm tôi, lần này không kìm nén cảm xúc của mình:
“Xin lỗi Nhan Nhan, kiếp trước là do mẹ nhìn người không rõ, mới hại con đau khổ đến vậy.”
Từ đó về sau, ánh mắt bà nhìn ba ngày càng lạnh lùng, thậm chí còn ẩn chứa hận ý! Chưa đầy một tháng, mẹ và ông ngoại đã điều tra ra rõ ràng những chuyện bẩn thỉu giữa Bạch Hữu Nguyệt và ba tôi. Nhưng họ không định vạch trần trực tiếp. Cho dù Cảnh Địch là con riêng của ba, nhiều nhất cũng chỉ là một câu đạo đức suy đồi, chúng căn bản không nhận được bất kỳ sự trừng phạt nào. Chỉ nhẹ nhàng ly hôn thì quá không xứng đáng với mẹ và ông ngoại đã chớt thảm ở kiếp trước, còn cả cuộc sống tan nát của tôi những năm đó. Kiếp này, chúng tôi nhất định sẽ cho chúng nếm thử mùi vị này! Vậy là, dưới sự xúi giục của tôi, mẹ đã mời một vài gia sư:
Piano, tôi học một tuần là có thể chơi trôi chảy hai bản nhạc (Kiếp trước tôi đã học rồi). Cảnh Địch một tuần ngay cả điệu trưởng và điệu thứ còn chưa phân biệt được.
Bơi lội, tôi chưa đến một tiếng đã học được rồi. Cảnh Địch hai ngày rồi mà vẫn không bơi được ba giây.
Phép cộng trừ trong phạm vi hai mươi, tôi có thể lập tức nói ra đáp án. Cảnh Địch ấp úng hồi lâu, tính cả ngón tay và ngón chân mà vẫn sai be bét.
Sau những đòn đả kích này, Cảnh Địch thường xuyên dùng ánh mắt oán độc nhìn tôi và mẹ. Có lẽ ba tôi và Bạch Hữu Nguyệt đã dặn dò nó đừng nói nhiều. Nên nó thường xuyên cắn chặt môi, một chữ cũng không nói, còn nhỏ tuổi mà đã mang một thân âm u. Mẹ cũng từ sự thờ ơ ban đầu đối với nó trở thành ghét bỏ, thậm chí đến ghê tởm. Ba nhìn thấy trong mắt, lo lắng trong lòng, nhưng lại không dám hành động hấp tấp. Cảnh Địch còn nhỏ tuổi, lại rất vô giáo dục, kiếp trước còn đối xử với tôi đủ kiểu lăng nhục.
Sau khi ông ngoại qua đời, công ty tuy để lại cho tôi, nhưng lúc đó tôi chỉ là một đứa trẻ chưa đến chín tuổi, căn bản không có cách nào quản lý công ty. Mà lúc đó người ba tốt mà tôi tin tưởng hết lòng, đã dỗ dành tôi ký tên vào “Bản thỏa thuận quản lý thay”. Cũng từ sau đó, thái độ của ba đột nhiên thay đổi, đối với tôi rất lạnh nhạt! Sau này, tôi còn nghe thấy ông ta nói, nuôi tôi đến mười tám tuổi sẽ ép tôi chuyển nhượng công ty cho ông ta không điều kiện. Nếu không được thì sẽ cho tôi biến mất, công ty cũng chỉ có thể là của ông ta. Ước chừng, những loại thuốc mà tôi đã uống chính là để khiến tôi thần kinh yếu ớt, mỗi ngày tôi sống cứ như chim sợ cành cong! Mà Cảnh Địch đắc thế thì tiêu tiền vốn thuộc về tôi, ở trường học mua chuộc rất nhiều người bắt nạt tôi. Thậm chí, còn tuyên truyền khắp nơi rằng: mẹ tôi đã cướp bạn trai của mẹ nó, cậy nhà giàu, ép mẹ nó phải đi. Ở nhà, nó vào phòng tôi cũng chưa từng gõ cửa. Mùa đông giá rét, tôi đang tắm thì nó vặn van nước của nhà, khiến tôi bị cảm sốt. Mùa hè nóng nực, nó phá hỏng máy lạnh phòng tôi, ném cho tôi một cái quạt hỏng. Thường xuyên ném chuột chớt, rắn rết vào phòng tôi. Thậm chí có một lần còn đẩy tôi ngã cầu thang, hại tôi phải nằm viện hai tháng. Cảnh Địch đối xử với tôi như vậy, mẹ nó thì dùng lời nói sỉ nhục tôi.
“Còn nhỏ tuổi mà không mặc áo ngực, ra ngoài quyến rũ đàn ông hả? Giống như cái con mẹ khốn nạn của mày.”
Lúc đó tôi đang tuổi dậy thì, mẹ thì không còn, tôi căn bản không hiểu những chuyện này, cũng không có ai nói cho tôi biết. Cô ta mới là đồ khốn nạn, khốn nạn nhất thế giới!
“Lớn như vậy rồi mà không biết buộc tóc à? Lộn xộn hết cả lên, ra ngoài làm xấu mặt chúng ta!”
Cái đồ ngốc này, con trai cô ta cố ý làm rối tóc tôi mà cô ta lại mù mắt!
“Bộ đồ này cũng lạ đời quá, giống như mẹ mày không có mắt nhìn.”
Đúng là không có mắt nhìn, nếu không đã không nhìn trúng cái gã đàn ông khốn nạn kia! Những lời nói tương tự như vậy khiến tôi không còn tự tin, thậm chí có một thời gian rất dài, ngủ cũng không yên giấc, nghe thấy tiếng bước chân là tim cũng theo bản năng co rúm lại. Mà người ba chớt tiệt của tôi, thì giống như một tên ngu đần không nhìn thấy gì. Hoặc là, vì tôi mang họ của mẹ, nên ông ta vẫn luôn không xem tôi là con ruột của mình. Hoặc là, tôi chỉ là một công cụ để ông ta ăn chặn tài sản! Vậy nên, tôi sẽ không vì Cảnh Địch còn nhỏ tuổi mà bỏ qua cho nó!
Hai tháng sau, ba tôi đề nghị hẹn một số đồng nghiệp và bạn bè đi dã ngoại. Mẹ vui vẻ đồng ý, rồi giao toàn bộ chuyện này cho ba sắp xếp, còn ngấm ngầm phái người theo dõi. Ngày trước khi đi dã ngoại, mẹ nhìn điện thoại cười lạnh. Bà đưa điện thoại cho tôi xem.
[Thưa bà chủ Mộc, Cảnh Vĩnh Lợi đã giấu một chiếc thuyền phao ở bờ hồ vắng vẻ.]
Phía dưới đính kèm một tấm hình. Tôi nhớ, đây chính là chiếc thuyền phao mà kiếp trước Cảnh Địch đã ngồi, cũng là bước đầu tiên mà nhà chúng tôi bị tính kế! Kiếp này chúng vẫn muốn lợi dụng lòng tốt và tinh thần trách nhiệm của mẹ. Chỉ cần mẹ ngã bệnh, chúng sẽ có cơ hội động tay động chân. Mẹ suy sụp thì ông ngoại cũng sẽ không còn chỗ dựa tinh thần. Vậy thì, một đứa trẻ vài tuổi như tôi căn bản không đáng để chúng lo ngại. Tính toán của chúng sẽ không được suôn sẻ như kiếp trước đâu! Xem xong tin nhắn, tôi và mẹ nhìn nhau, cứ coi như không biết gì cả.
Ngày hôm sau, chúng tôi cùng nhau đến biệt thự thuê ở bờ hồ. Giống như kiếp trước, Bạch Hữu Nguyệt cũng đến. Đang ăn cơm giữa chừng, Cảnh Địch rụt rè kéo tay mẹ tôi, nói muốn ra rừng cây bên kia chơi một lát. Kiếp này nó không giống kiếp trước, có thể lấy lòng mẹ tôi. Kiếp trước nó còn làm nũng với mẹ, nói thấy một con hươu chạy vào rừng, nhất định đòi đi xem. Còn bây giờ, nó biết mẹ không thích nó, cũng không làm nũng, chỉ có thể liều mạng kéo tay thử xem.
Mẹ phối hợp gật đầu: “Được thôi.”
“Con cũng đi.” Tôi muốn xem màn trình diễn đặc sắc của Cảnh Địch.
Ba tôi và Bạch Hữu Nguyệt trao đổi ánh mắt ẩn ý, hai người trước sau tìm cớ rời khỏi biệt thự đang tụ tập, rồi đi ra ngoài. Người theo dõi bọn chúng đã gửi tin nhắn cho mẹ tôi. Mẹ liếc nhìn một cái, cất điện thoại, một tay dắt tôi, một tay dắt Cảnh Địch đi vòng vòng trong rừng cây.
“Ở đây cũng không có gì vui, chán quá, con muốn về rồi.”
Đi được một đoạn đường, tôi cố ý kéo mẹ muốn quay về. Bởi vì thuyền phao ở gần đây, Cảnh Địch có lẽ là quá căng thẳng, ngó đông ngó tây một hồi lâu nhưng vẫn không tìm thấy. Cái ông ba tốt của tôi và mẹ nó, trước đây rõ ràng đã dẫn nó đến xem xét địa điểm rồi, thằng nhãi này đúng là ngu ngốc! Tôi vừa lên tiếng, Cảnh Địch liền lập tức buông tay mẹ:
“Mẹ ơi, con, con muốn đi tè.”
“Ừ, đi đi.”
Cảnh Địch tránh tôi và mẹ chui vào sau một đống cỏ khô. Con trai mà, năm sáu tuổi, biết xấu hổ là chuyện bình thường. Tôi và mẹ không nói gì cả, chỉ im lặng chờ đợi. Khoảng năm phút sau, mẹ có chút lo lắng lẩm bẩm một tiếng:
“Sao vẫn chưa về?”
Rồi kéo tôi về hướng Cảnh Địch đã đi. Tôi biết ba và Bạch Hữu Nguyệt chắc chắn ở gần đó, vậy nên tôi và mẹ thật sự là đang đi tìm người. Đến gần bờ hồ, tôi liếc mắt một cái liền thấy chiếc thuyền phao đang trôi trên mặt hồ, trên đó có Cảnh Địch đang ngồi. Bây giờ, nó vẫn còn rất gần bờ hồ, đang cố gắng chèo ra giữa hồ. Nó cũng thấy tôi và mẹ rồi, rõ ràng hoảng hốt, rồi đứng im tại chỗ. Tôi buồn cười một chút, tìm cho nó một cái cớ:
“Đồ ngốc, mày chèo sai hướng rồi!”
Mẹ nhéo tay tôi một cái, trên mặt vẫn là lo lắng và sốt ruột.
“Tiểu Địch, con đừng động đậy.”
Mẹ sốt ruột lấy điện thoại ra gọi cho ba tôi. Nhưng điện thoại của ba vẫn luôn không ai bắt máy. Đúng rồi, kiếp trước mẹ không trực tiếp nhảy xuống hồ, mà cũng giống như bây giờ gọi điện cho ba trước, ông ta cũng không bắt máy. Sau này lý do mà ba tôi đưa ra là, điện thoại của ông ta để trong xe không mang theo. Hôm nay, lúc xuống xe tôi đã cố tình nhìn một cái, ba tôi nhét điện thoại trong túi. Buồn cười! Thời đại này, có mấy người có thể rời khỏi điện thoại trong thời gian dài?
“Mẹ, gọi 1 1 0, 1 1 9.” Tôi nhắc nhở mẹ.
“Đúng đúng đúng!” Mẹ tôi có chút hoảng loạn, nhưng rất nhanh đã gọi 1 1 0.
Báo địa chỉ với cảnh sát, rồi lại gọi 1 1 9 cứu hộ, hai mẹ con tôi liền đứng đợi ở bờ hồ.
“Tiểu Địch đừng động đậy, một lát chú lính cứu hỏa sẽ đến cứu con.”
Câu nói này mẹ tôi hét rất lớn, tôi chú ý thấy phía sau bên phải chúng tôi mười mấy mét có tiếng cành cây bị gãy. Ước chừng là có người đang sốt ruột. Tôi và mẹ đứng ở bờ hồ, cổ vũ cho Cảnh Địch đang ngồi trên thuyền phao. Nhưng trời đã tối rồi, thuyền phao theo gió chậm rãi di chuyển về hướng giữa hồ. Cảnh Địch ban đầu rất ngoan ngoãn, im lặng ngồi trên thuyền phao không động đậy. Chắc là còn dư chấn, còn đang chìm đắm trong sự giằng xé, sợ hại liệu có bị chúng tôi phát hiện ra không. Nhưng khi thuyền phao trôi về giữa hồ, mắt thấy càng ngày càng xa bờ, xung quanh cũng càng ngày càng tối. Điều quan trọng nhất là, nó cảm thấy thuyền phao đang bị xì hơi! Cuối cùng, nó không thể bình thản được nữa!
“Mẹ ơi, cứu mạng ! Mẹ ơi, xì hơi rồi, xì hơi rồi…”
Phát hiện ra điểm này, Cảnh Địch lập tức hoảng hốt đứng dậy mất hồn mất vía. Cách xa nên tôi không nhìn thấy biểu cảm của nó, nhưng trong tiếng kêu khóc tràn đầy kinh hãi. Tôi và mẹ nhìn nhau, trên mặt thì sốt ruột, nhưng trong đáy mắt lại đều là ý cười. Bố mẹ ruột còn không sốt ruột, chúng tôi sốt ruột cái gì? Tôi và mẹ không còn cách nào, chỉ có thể ở trên bờ mà sốt ruột. Còn mẹ thì liên tục gọi điện cho ba tôi.
……
“Mẹ ơi, nó sắp chìm rồi!”
Theo tiếng hét chói tai của tôi xé toạc bầu trời đêm, tiếng còi báo động kèm theo tiếng bước chân vội vàng hỗn loạn đến gần. Lúc này Cảnh Địch đã trôi ra giữa hồ, thuyền phao đã chìm một nửa, Cảnh Địch nằm trên đó, nửa người ngâm trong nước hồ, đã sợ đến mất thần, vẫn luôn kêu
“Ba ơi, mẹ ơi, cứu con”.
Lính cứu hỏa lái thuyền điện đi ra giữa hồ. Ba tôi giận dữ chạy về phía chúng tôi, nhìn dáng vẻ đó là muốn chất vấn mẹ: “sao lại trông con như vậy”.
Nhưng mẹ ra tay trước, nhanh hơn ông ta một bước phát tác, giọng nói the thé truyền đến tai mỗi người có mặt ở đó.
“Cảnh Vĩnh Lợi! Vợ con anh gần một tiếng không thấy đâu, anh ở đâu? Điện thoại không nghe, tin nhắn không trả lời, rốt cuộc anh đã đi đâu?”
Đôi mắt mẹ đỏ ngầu, kinh hãi đan xen, vẻ mặt sợ hãi, gần như suy sụp! Đối mặt với sự trách móc đầy vẻ kích động của mẹ, ba tôi giật mình. Bởi vì mẹ rất ít khi nổi giận, cảm xúc của bà rất ổn định. Phản ứng bất ngờ này của mẹ khiến ba tôi ngẩn người hồi lâu. Cơn giận trên mặt ông ta còn chưa kịp tan đi, đã bị nhuộm một màu chột dạ. Ông ta không có cách nào giải thích được vừa rồi mình đã ở đâu.
————–

Prev
Next
Novel Info

Comments for chapter "Phần 3"

MANGA DISCUSSION

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Lịch sử đọc truyện
You don't have anything in histories
Bảng xếp hạng truyện
  • Hôm nay
  • Tuần này
  • Tháng này
Illustration1
Doujinshi cháy quần tuyển tập [18+]
Chap 26 09/10/2025
Chap 25 08/10/2025
Bản sao của 1
Tuyển tập Rổn Nước Lì
Chap 16 05/10/2025
Chap 15 04/10/2025
Vụng trộm không thể giấu mùa 4
Vụng Trộm Không Thể Giấu
Chương 44 - End Mùa 4 11/08/2025
Chương 43 Mùa 4 01/08/2025
BIA-vi-sep-ngot-ngao-cua-toi
[18+] Vị Sếp Ngọt Ngào Của Tôi!
Chap 33
Chap 32
665bd1a24d7c222
Vợ Của Sếp
Chap 48 06/10/2025
Chap 47 06/10/2025
15
TUYỂN TẬP TOÀ NÀO CHƠI MỚI HIỂU
Chap 18
Chap 17
Xem thêm
Bản sao của 1
Tuyển tập Rổn Nước Lì
Chap 16 05/10/2025
Chap 15 04/10/2025
E34A90EB-EF76-4EC7-854B-C03957F33FCC
Sự Hữu Dụng Của Bạn Thời Thơ Ấu
Chapter 22 07/10/2025
Chapter 21 10/09/2025
fca3bf7a99511dc9ae00f4e57c09c65f38731810_600_450_41926
Vào Ngày Trước Lễ Tốt Nghiệp, Bạn Tình 2 Năm Của Tôi Đã Vượt Quá Giới Hạn
Chap 4
Chap 3
Vụng trộm không thể giấu mùa 4
Vụng Trộm Không Thể Giấu
Chương 44 - End Mùa 4 11/08/2025
Chương 43 Mùa 4 01/08/2025
BIA-vi-sep-ngot-ngao-cua-toi
[18+] Vị Sếp Ngọt Ngào Của Tôi!
Chap 33
Chap 32
Illustration1
Doujinshi cháy quần tuyển tập [18+]
Chap 26 09/10/2025
Chap 25 08/10/2025
Xem thêm
Vụng trộm không thể giấu mùa 4
Vụng Trộm Không Thể Giấu
Chương 44 - End Mùa 4 11/08/2025
Chương 43 Mùa 4 01/08/2025
Illustration1
Doujinshi cháy quần tuyển tập [18+]
Chap 26 09/10/2025
Chap 25 08/10/2025
Bản sao của 1
Tuyển tập Rổn Nước Lì
Chap 16 05/10/2025
Chap 15 04/10/2025
E34A90EB-EF76-4EC7-854B-C03957F33FCC
Sự Hữu Dụng Của Bạn Thời Thơ Ấu
Chapter 22 07/10/2025
Chapter 21 10/09/2025
665bd1a24d7c222
Vợ Của Sếp
Chap 48 06/10/2025
Chap 47 06/10/2025
15
TUYỂN TẬP TOÀ NÀO CHƠI MỚI HIỂU
Chap 18
Chap 17
Xem thêm

TRUYỆN 3H SÁNG ĐỀ CỬ

01 (2)
Đợi Đã… Đây Là Thật Ư?
27/09/2025
Bìa Tôi mộng giữa ban ngày
Tôi Mộng Giữa Ban Ngày
27/09/2025
yeu-han-nghiet-nga-vet-seo-cua-mot-moi-tinh-khong-ten
Yêu hận nghiệt ngã: Vết sẹo của một mối tình không tên
30/06/2025
Bìa Vẫn cứ si mê
Vẫn Cứ Si Mê
29/09/2025
 
  • TRANG CHỦ
  • GIỚI THIỆU
  • TIN TỨC
  • LIÊN HỆ
  • ĐIỀU KHOẢN
  • CHÍNH SÁCH BẢO MẬT

© 2025 Truyện 3h Sáng - Website truyện tranh nhà làm, nói KHÔNG với leech truyện. Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Tất nhiên là chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Xôi lạc tv | soi keo | truc tiep bong da | trực tiếp bóng đá Socolive | 90phut | mitom | trực tiếp bóng đá hôm nay | top nhà cái uy tín | xocdia88 | Socolive tv | VSWIN | Bk8 | FB88 | https://luck8aa.com | 8xbet | ee88 | Phim1080 | cakhia | Trực tiếp bóng đá | 88CLB | https://u888.one | bong88 | kèo nhà cái | Xoso66 | QQ88 | Socolive trực tiếp bóng đá | CakhiaTV | F168 | u888 | KINGFUN | https://ko66.deal | ok9 | Nhà cái Alo789 | 8day | u88 | S666 | u888 | nhà cái uy tín | https://hay88app.com | u888 | W88 | QQ88 COM | https://jun88zd.com | Socolive TV | 789WIN | Nohu90 | VB88 | i5bet | FB88 | 789WIN | https://iwin.cn.com/ | May 88 | OK9 | 32win | go88 | xoilac | Vmax | DOLA789 | Win79 | https://vn138.ad | xoso66 | trực tiếp đá gà c3 | 78win | đánh đề online | nohu | MBET | https://trangcadobongda1.top/ | https://chokeo1.me/ | Truyen tranh | sv388 | bj88 | BONGDASO | xoilactv | FB88 | FB88 | SV66 | 33Win | Socolive TV | Tha Bet | BK8 | 7M | 8kbet | 69VN | 7M | J88 | GOOD88 | GA6789 | https://roobin.io/ | https://megaruby.com.vn/ | xoso66 | nohu90 | bet88 | https://go8.onl | Alo789 | https://9bet98.com | 3389 | rs88 | go88 | kubet | trực tiếp bóng đá 90phut | Xem bóng đá Thapcam tv | 12bet | xoso66 | https://kkwin88.info | https://proxi.us.com/ | https://gigaset.us.com/ | LUCK8 | Sun win | fm88 | VMAX | vmax | SV388 | alo789 | 68win | top nhà cá́i uy tín | nha cai uy tin | https://6ff00.cn.com/ | mmoo | nohu | nohu | cakhia tv | trực tiếp bóng đá cakhiatv | cakhia tv | ok365 com | go88 | five88 | HDBET | daga88 | Đánh đề online | say88 | Loto188 | Topbet | 11bet | KEOBET | Ax88 | nha cai uy tin | VUA99 | Socolive | vvvwin | 8day | xocdia88 | sumclub | hb88 | xin88 | s666 | https://king88a.bet/ | ga6789 | trực tiếp đá gà thomo | SUNWIN | five88 | 123b | 23win | GAME HITCLUB | FB88 | QQ888 | http://www.qq8827.com/ | https://www.new88seotop.com/ | https://shbet800.com/ | Tỷ Lệ Bóng Đá | 7m.business | 123b | https://docushop.de.com/

Sign in

Lost your password?

← Back to Truyện 3h Sáng

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to Truyện 3h Sáng

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to Truyện 3h Sáng