Chồng Cũ, Tiểu Tam Và Tôi: Đừng Khóc Khi Tôi Trả Đủ Cả Vốn Lẫn Lời - Phần 2
Tham gia nhóm Phố Ngôn Tình, Tiểu Thuyết Hay và nhóm Truyện 3h Sáng để ủng hộ tác giả nhé!
Trời dần se lạnh, Trương Bác và Diệp Huệ chắc chắn sẽ không nhớ đến chuyện: mua thêm quần áo cho con trai, nên tôi đến cửa hàng mẹ và bé, mua quần áo và đồ dùng sinh hoạt cho con. Kết quả tôi lại tình cờ gặp Diệp Huệ ở gần cửa hàng mẹ và bé, cô ta đang đi cùng một người đàn ông trung niên, hai người cử chỉ thân mật, nói nói cười cười, có vẻ quan hệ không bình thường.
Diệp Huệ có thể làm tiểu tam một lần, cũng có thể làm lần thứ hai. Tôi lặng lẽ đi theo họ một đoạn, phát hiện người đàn ông đó thậm chí còn đưa tay sờ mông Diệp Huệ, Diệp Huệ chỉ khẽ đẩy anh ta ra. Tôi đứng sau lưng họ, chụp một bức ảnh, định bụng sẽ nhờ người điều tra về quá khứ tình ái của Diệp Huệ.
Mấy ngày sau, thám tử báo tin cho tôi, hóa ra ngoài Trương Bác, Diệp Huệ còn qua lại với nhiều người đàn ông khác, và có hai mối quan hệ vẫn chưa dứt hẳn. Hai người đàn ông này, một người là tình đầu của Diệp Huệ tên là Lý Ngạn: ngoại hình rất đẹp trai, có chút giống diễn viên điện ảnh, nhưng tính cách lại lười biếng, ham mê cờ bạc, Diệp Huệ yêu anh ta say đắm, đã cho anh ta rất nhiều tiền. Người kia là đồng nghiệp của Diệp Huệ, là phó tổng, họ Vương. Chính là người mà tôi đã gặp ở gần cửa hàng mẹ và bé, ngoại hình dâm đãng, hơi hói đầu, 39 tuổi, hơn Diệp Huệ 13 tuổi. Nghe nói, Vương phó tổng vẫn luôn đeo bám Diệp Huệ, thậm chí còn có ý định ly hôn vợ để cưới Diệp Huệ. Nhưng cô ta còn trẻ, mắt nhìn cao, sao có thể đồng ý lấy một ông chú hói đầu, Hơn nữa Vương phó tổng có một bà vợ ghê gớm và một cô con gái 10 tuổi, nên lúc trước Diệp Huệ qua lại với anh ta hoàn toàn là vì tiền.
Đột nhiên, đầu óc tôi lóe lên một ý nghĩ, đứa con trong bụng Diệp Huệ có khi nào không phải của Trương Bác. Nếu không phải của Trương Bác, rất có thể là của Lý Ngạn. Bởi vì với tính cách của cô ta, nếu mang thai con của Vương phó tổng, chắc chắn cô ta sẽ chọn cách lén lút phá thai.
Lý Ngạn là loại người không nghề ngỗng. Ngoài khuôn mặt tạm được thì chẳng có gì đáng giá, chỉ có Diệp Huệ mới bị anh ta mê hoặc, lừa tiền đàn ông để thỏa mãn cơn nghiện cờ bạc của Lý Ngạn. Vương phó tổng chính là mục tiêu đầu tiên của Diệp Huệ. Kết quả anh ta lại tin thật, nảy sinh ý định muốn cưới, nên Diệp Huệ mới vội vàng muốn phủi sạch quan hệ. Còn Trương Bác chính là mục tiêu thứ hai, không chỉ có thể cho cô ta một chỗ dựa và một gia đình tử tế, mà còn có thể kiếm được một khoản tiền lớn. Phải nói là Diệp Huệ tính toán rất kỹ, nhưng điều này lại vô tình tạo ra một mối họa tiềm ẩn rất lớn, cũng cho tôi cơ hội tìm ra sơ hở.
Diệp Huệ có thể làm tiểu tam một lần, cũng có thể làm lần thứ hai. Tôi lặng lẽ đi theo họ một đoạn, phát hiện người đàn ông đó thậm chí còn đưa tay sờ mông Diệp Huệ, Diệp Huệ chỉ khẽ đẩy anh ta ra. Tôi đứng sau lưng họ, chụp một bức ảnh, định bụng sẽ nhờ người điều tra về quá khứ tình ái của Diệp Huệ.
Mấy ngày sau, thám tử báo tin cho tôi, hóa ra ngoài Trương Bác, Diệp Huệ còn qua lại với nhiều người đàn ông khác, và có hai mối quan hệ vẫn chưa dứt hẳn. Hai người đàn ông này, một người là tình đầu của Diệp Huệ tên là Lý Ngạn: ngoại hình rất đẹp trai, có chút giống diễn viên điện ảnh, nhưng tính cách lại lười biếng, ham mê cờ bạc, Diệp Huệ yêu anh ta say đắm, đã cho anh ta rất nhiều tiền. Người kia là đồng nghiệp của Diệp Huệ, là phó tổng, họ Vương. Chính là người mà tôi đã gặp ở gần cửa hàng mẹ và bé, ngoại hình dâm đãng, hơi hói đầu, 39 tuổi, hơn Diệp Huệ 13 tuổi. Nghe nói, Vương phó tổng vẫn luôn đeo bám Diệp Huệ, thậm chí còn có ý định ly hôn vợ để cưới Diệp Huệ. Nhưng cô ta còn trẻ, mắt nhìn cao, sao có thể đồng ý lấy một ông chú hói đầu, Hơn nữa Vương phó tổng có một bà vợ ghê gớm và một cô con gái 10 tuổi, nên lúc trước Diệp Huệ qua lại với anh ta hoàn toàn là vì tiền.
Đột nhiên, đầu óc tôi lóe lên một ý nghĩ, đứa con trong bụng Diệp Huệ có khi nào không phải của Trương Bác. Nếu không phải của Trương Bác, rất có thể là của Lý Ngạn. Bởi vì với tính cách của cô ta, nếu mang thai con của Vương phó tổng, chắc chắn cô ta sẽ chọn cách lén lút phá thai.
Lý Ngạn là loại người không nghề ngỗng. Ngoài khuôn mặt tạm được thì chẳng có gì đáng giá, chỉ có Diệp Huệ mới bị anh ta mê hoặc, lừa tiền đàn ông để thỏa mãn cơn nghiện cờ bạc của Lý Ngạn. Vương phó tổng chính là mục tiêu đầu tiên của Diệp Huệ. Kết quả anh ta lại tin thật, nảy sinh ý định muốn cưới, nên Diệp Huệ mới vội vàng muốn phủi sạch quan hệ. Còn Trương Bác chính là mục tiêu thứ hai, không chỉ có thể cho cô ta một chỗ dựa và một gia đình tử tế, mà còn có thể kiếm được một khoản tiền lớn. Phải nói là Diệp Huệ tính toán rất kỹ, nhưng điều này lại vô tình tạo ra một mối họa tiềm ẩn rất lớn, cũng cho tôi cơ hội tìm ra sơ hở.
Tôi nhờ người điều tra Vương phó tổng và Lý Ngạn. Nhân dịp sinh nhật Trương Bác, tôi bảo bạn học đại học cũ của Trương Bác đến chúc mừng sinh nhật anh ta. Người bạn học này rất thích uống rượu, hơn nữa tửu lượng rất cao. Tôi nhờ anh ta lấy lý do ôn lại chuyện cũ, chuốc say Trương Bác, sau đó lại bảo Diệp Huệ đi siêu thị mua thuốc lá. Rồi tôi và anh ta cùng nhau lắp camera siêu nhỏ, khắp phòng ngủ nhà Trương Bác. Có camera giám sát, tôi nắm rõ mọi hành tung của Trương Bác và Diệp Huệ hàng ngày.
Trước đây tôi cũng vì lơ là trong việc quan tâm đến Trương Bác, nên anh ta ngoại tình mà tôi vẫn không hay biết gì. Tôi và Trương Bác ly hôn đã được một năm. Trước khi ly hôn, tôi không hề biết chồng mình có người phụ nữ khác bên ngoài. Mà chỉ nghĩ rằng: vợ chồng chúng tôi sau 6 năm chung sống, tình cảm đã nhạt phai. Trương Bác chán ghét tôi, cộng thêm việc tôi bị trầm cảm sau sinh, lúc đó mỗi ngày đều rất tự ti, nên chúng tôi ly hôn.
Sau khi ly hôn, con trai được giao cho Trương Bác nuôi. Anh ta chỉ cho tôi mỗi tháng ba lần đến thăm con. Có lần tôi đưa con trai đi ăn cơm, gọi món con thích ăn nhất, nhưng con lại vừa khóc vừa nói với tôi: dì giúp việc ở nhà nói, phải để dành đồ ăn ngon cho em trai, nếu không bố sẽ không cần con nữa.
Lúc đó tôi còn đang nghĩ, tìm đâu ra người giúp việc như vậy, sao có thể đối xử với con trai tôi như thế. Hơn nữa Bình Bình lấy đâu ra em trai, tôi định đến nhà Trương Bác tìm hiểu rõ ràng. Đến nhà Trương Bác, tôi mới phát hiện ra Diệp Huệ, lúc đó Diệp Huệ đã mang thai. Sau một hồi tra hỏi, Trương Bác mới nói ra sự thật, anh ta đã ngoại tình sau lưng tôi từ lâu, đối tượng chính là Diệp Huệ.
Trước đây tôi cũng vì lơ là trong việc quan tâm đến Trương Bác, nên anh ta ngoại tình mà tôi vẫn không hay biết gì. Tôi và Trương Bác ly hôn đã được một năm. Trước khi ly hôn, tôi không hề biết chồng mình có người phụ nữ khác bên ngoài. Mà chỉ nghĩ rằng: vợ chồng chúng tôi sau 6 năm chung sống, tình cảm đã nhạt phai. Trương Bác chán ghét tôi, cộng thêm việc tôi bị trầm cảm sau sinh, lúc đó mỗi ngày đều rất tự ti, nên chúng tôi ly hôn.
Sau khi ly hôn, con trai được giao cho Trương Bác nuôi. Anh ta chỉ cho tôi mỗi tháng ba lần đến thăm con. Có lần tôi đưa con trai đi ăn cơm, gọi món con thích ăn nhất, nhưng con lại vừa khóc vừa nói với tôi: dì giúp việc ở nhà nói, phải để dành đồ ăn ngon cho em trai, nếu không bố sẽ không cần con nữa.
Lúc đó tôi còn đang nghĩ, tìm đâu ra người giúp việc như vậy, sao có thể đối xử với con trai tôi như thế. Hơn nữa Bình Bình lấy đâu ra em trai, tôi định đến nhà Trương Bác tìm hiểu rõ ràng. Đến nhà Trương Bác, tôi mới phát hiện ra Diệp Huệ, lúc đó Diệp Huệ đã mang thai. Sau một hồi tra hỏi, Trương Bác mới nói ra sự thật, anh ta đã ngoại tình sau lưng tôi từ lâu, đối tượng chính là Diệp Huệ.
Hơn nữa mẹ chồng tôi cũng biết. Bà ta không những không phản đối họ qua lại, mà còn giúp họ giấu giếm tôi. Bởi vì bà cảm thấy Diệp Huệ tốt hơn tôi. Bà muốn Trương Bác ly hôn với tôi, giành quyền nuôi con. Diệp Huệ mang thai, mẹ chồng lại giục họ kết hôn. Mẹ chồng tôi thích Diệp Huệ như vậy, là bởi vì lúc đó Diệp Huệ còn trẻ, mà đã làm đến chức vụ giám đốc của một công ty. Lương tháng ba vạn, tiền đồ rộng mở, thêm vào đó cô ta rất biết cách nịnh nọt. Mẹ chồng tôi bị cô ta dỗ dành đến mức xoay vòng vòng.
Trong mắt bà, Diệp Huệ tốt hơn tôi không biết bao nhiêu lần, vừa chu đáo vừa biết kiếm tiền, là người vợ hiền đức của Trương Bác. Không giống tôi chỉ biết ngửa tay xin tiền đàn ông. Cho nên bà cũng đáng ghét như bọn họ, tôi cũng sẽ không tha cho bà ta.
Nhưng Diệp Huệ mới tốt nghiệp đại học mấy năm, làm sao có thể làm giám đốc công ty lớn được ? Nếu không nhờ đến thế lực nào đó, e rằng không dễ dàng như vậy.
Trong mắt bà, Diệp Huệ tốt hơn tôi không biết bao nhiêu lần, vừa chu đáo vừa biết kiếm tiền, là người vợ hiền đức của Trương Bác. Không giống tôi chỉ biết ngửa tay xin tiền đàn ông. Cho nên bà cũng đáng ghét như bọn họ, tôi cũng sẽ không tha cho bà ta.
Nhưng Diệp Huệ mới tốt nghiệp đại học mấy năm, làm sao có thể làm giám đốc công ty lớn được ? Nếu không nhờ đến thế lực nào đó, e rằng không dễ dàng như vậy.
Mỗi ngày, tôi đều xem camera giám sát một lần, quan sát hành vi của Diệp Huệ. Ngoài ra tôi cũng đang tìm việc, nghĩ cách khôi phục khả năng kinh tế của mình. Tôi vay tiền bố mẹ một ít, đầu tư một chút, thấy lợi nhuận cũng khá, lúc rảnh rỗi thì viết lách, dần dần cũng có thu nhập.
Sau nhiều ngày quan sát, Diệp Huệ không nhịn được, mà lại muốn ra tay với Bình Bình. Cô ta mua vé bể bơi, định cùng Trương Bác đưa Bình Bình đi bơi. Nghe được tin này tôi không khỏi lo cho con trai. Tôi liền gọi điện cho bố mẹ, bảo họ đến xin Trương Bác cho đón con trai về, nói là nhớ cháu ngoại, muốn đưa cháu về quê chơi.
Trương Bác không thể từ chối. Bởi vì, trong thỏa thuận ly hôn có ghi rõ: bố mẹ tôi có thể đến thăm cháu bất cứ lúc nào. Hơn nữa anh ta đang có việc nhờ bố mẹ tôi, anh ta muốn mua mảnh đất ở quê tôi để trồng cây. Bố mẹ tôi đồng ý bán mảnh đất ở quê cho anh ta, nên họ đã đón Bình Bình đi. Nhưng cứ thế này cũng không phải là cách, Diệp Huệ và Trương Bác có rất nhiều cơ hội để hại con trai. Chỉ cần con trai còn ở nhà họ, thì không thể đảm bảo an toàn, mà tôi muốn lật đổ bọn họ còn cần thêm thời gian.
Tôi bảo bố mẹ bôi phấn hoa lên người Bình Bình, con bị dị ứng phấn hoa, bôi lên người là nổi mẩn đỏ. Tôi bảo bố mẹ đưa con đến bác sĩ ở thị trấn, làm giả giấy khám sức khỏe, nói Bình Bình bị thủy đậu, sau đó chụp ảnh gửi cho Trương Bác. Phụ nữ mang thai tốt nhất không nên tiếp xúc với người bị thủy đậu, bởi vì nếu không may bị lây nhiễm, có thể dẫn đến thai nhi tử vong. Vì vậy, để đảm bảo an toàn cho Diệp Huệ, Trương Bác đã đồng ý để bố mẹ tôi tiếp tục đưa Bình Bình về quê, cho đến khi con khỏi bệnh. Thủy đậu thường mất khoảng hơn 20 ngày mới khỏi hẳn. Đến lúc đó, trường mầm non của Bình Bình cũng sắp khai giảng, như vậy sẽ tạm thời giảm bớt nguy hiểm cho con. Tuy phải để Bình Bình chịu đựng dị ứng phấn hoa, khó chịu mấy ngày, nhưng cũng không còn cách nào khác, tôi không thể lo được nhiều như vậy.
Diệp Huệ nghe nói: Bình Bình phải ở nhà bà ngoại đến hết hè, cô ta rõ ràng là không vui. Kế hoạch loại bỏ Bình Bình, sau đó gả cho Trương Bác phải tạm dừng lại. Nhưng bụng cô ta thì ngày càng to, nếu kéo dài thêm nữa sẽ bị lộ. Khi Trương Bác lần nữa đề cập đến chuyện kết hôn, cô ta đã đồng ý, nhưng yêu cầu Trương Bác đưa 30 vạn tiền sính lễ, còn phải cho anh họ cô ta một công việc. Trương Bác không chút do dự liền đồng ý, và bắt đầu chuẩn bị đám cưới. Mẹ chồng tôi từ quê lên, mang theo rất nhiều đặc sản địa phương cho Diệp Huệ. Bà ta cứ một mực mong, Diệp Huệ sớm sinh cho bà ta một đứa cháu trai bụ bẫm. Con trai tôi thì bị bà ta quên sạch.
Sau nhiều ngày quan sát, Diệp Huệ không nhịn được, mà lại muốn ra tay với Bình Bình. Cô ta mua vé bể bơi, định cùng Trương Bác đưa Bình Bình đi bơi. Nghe được tin này tôi không khỏi lo cho con trai. Tôi liền gọi điện cho bố mẹ, bảo họ đến xin Trương Bác cho đón con trai về, nói là nhớ cháu ngoại, muốn đưa cháu về quê chơi.
Trương Bác không thể từ chối. Bởi vì, trong thỏa thuận ly hôn có ghi rõ: bố mẹ tôi có thể đến thăm cháu bất cứ lúc nào. Hơn nữa anh ta đang có việc nhờ bố mẹ tôi, anh ta muốn mua mảnh đất ở quê tôi để trồng cây. Bố mẹ tôi đồng ý bán mảnh đất ở quê cho anh ta, nên họ đã đón Bình Bình đi. Nhưng cứ thế này cũng không phải là cách, Diệp Huệ và Trương Bác có rất nhiều cơ hội để hại con trai. Chỉ cần con trai còn ở nhà họ, thì không thể đảm bảo an toàn, mà tôi muốn lật đổ bọn họ còn cần thêm thời gian.
Tôi bảo bố mẹ bôi phấn hoa lên người Bình Bình, con bị dị ứng phấn hoa, bôi lên người là nổi mẩn đỏ. Tôi bảo bố mẹ đưa con đến bác sĩ ở thị trấn, làm giả giấy khám sức khỏe, nói Bình Bình bị thủy đậu, sau đó chụp ảnh gửi cho Trương Bác. Phụ nữ mang thai tốt nhất không nên tiếp xúc với người bị thủy đậu, bởi vì nếu không may bị lây nhiễm, có thể dẫn đến thai nhi tử vong. Vì vậy, để đảm bảo an toàn cho Diệp Huệ, Trương Bác đã đồng ý để bố mẹ tôi tiếp tục đưa Bình Bình về quê, cho đến khi con khỏi bệnh. Thủy đậu thường mất khoảng hơn 20 ngày mới khỏi hẳn. Đến lúc đó, trường mầm non của Bình Bình cũng sắp khai giảng, như vậy sẽ tạm thời giảm bớt nguy hiểm cho con. Tuy phải để Bình Bình chịu đựng dị ứng phấn hoa, khó chịu mấy ngày, nhưng cũng không còn cách nào khác, tôi không thể lo được nhiều như vậy.
Diệp Huệ nghe nói: Bình Bình phải ở nhà bà ngoại đến hết hè, cô ta rõ ràng là không vui. Kế hoạch loại bỏ Bình Bình, sau đó gả cho Trương Bác phải tạm dừng lại. Nhưng bụng cô ta thì ngày càng to, nếu kéo dài thêm nữa sẽ bị lộ. Khi Trương Bác lần nữa đề cập đến chuyện kết hôn, cô ta đã đồng ý, nhưng yêu cầu Trương Bác đưa 30 vạn tiền sính lễ, còn phải cho anh họ cô ta một công việc. Trương Bác không chút do dự liền đồng ý, và bắt đầu chuẩn bị đám cưới. Mẹ chồng tôi từ quê lên, mang theo rất nhiều đặc sản địa phương cho Diệp Huệ. Bà ta cứ một mực mong, Diệp Huệ sớm sinh cho bà ta một đứa cháu trai bụ bẫm. Con trai tôi thì bị bà ta quên sạch.
Diệp Huệ nói: muốn Trương Bác cho anh họ cô ta một công việc, cô ta liền để anh họ mình dọn đến nhà Trương Bác. Không ngờ, người anh họ mà cô ta nói, chính là tình đầu Lý Ngạn của cô ta. Họ còn nhân lúc Trương Bác không có nhà, mà thân mật với nhau trong phòng ngủ. Trương Bác dám dẫn trai bao về nhà, còn sắp xếp công việc, bao ăn bao ở cho hắn ta, lại còn phải cung kính gọi một tiếng “anh họ”, đúng là ngu hết chỗ nói.
Trong lúc bọn họ bận rộn chuẩn bị hôn lễ, thám tử mà tôi thuê đã điều tra ra được một số chuyện. Vương phó tổng gần đây đi công tác về, phát hiện Diệp Huệ đã nghỉ việc về nhà, nhưng không tìm thấy cô ta, cũng không liên lạc được. Diệp Huệ đã lừa hắn ta gần một trăm vạn. Số tiền này, đều bị Diệp Huệ cho người tình Lý Ngạn của mình đi đánh bạc.
Trong lúc bọn họ bận rộn chuẩn bị hôn lễ, thám tử mà tôi thuê đã điều tra ra được một số chuyện. Vương phó tổng gần đây đi công tác về, phát hiện Diệp Huệ đã nghỉ việc về nhà, nhưng không tìm thấy cô ta, cũng không liên lạc được. Diệp Huệ đã lừa hắn ta gần một trăm vạn. Số tiền này, đều bị Diệp Huệ cho người tình Lý Ngạn của mình đi đánh bạc.
Tình nhân đột nhiên biến mất, Vương phó tổng rất buồn bực, không ngừng dò hỏi chỗ ở của Diệp Huệ. Tôi sai người truyền tin cho hắn ta, nói rằng: nhìn thấy Diệp Huệ ở gần nhà Trương Bác, đồng thời nói cho hắn ta biết, chuyện Diệp Huệ có thai. Quả nhiên, đến tối, Vương phó tổng lén lút đến gần nhà Trương Bác tìm người. Lúc này, tôi lại đến trước mặt hắn ta, nói ra tin Diệp Huệ sắp kết hôn. Hài lòng nhìn thấy hắn ta nghiến răng nghiến lợi. Tình nhân lấy đi của mình nhiều tiền như vậy, thế mà còn chạy đi kết hôn với người khác. Lại còn có con, tình địch còn đẹp trai hơn mình, Vương phó tổng làm sao có thể chịu được cơn tức này? Hắn ta lập tức sai người mai phục ở gần đó.
Diệp Huệ không hề hay biết, vẫn giữ thói quen ra ngoài đi dạo vào cuối tuần, bị người của Vương phó tổng đưa lên xe. Thám tử núp trong bóng tối đã chụp ảnh cho tôi. Cộng thêm những bức ảnh Diệp Huệ và Vương phó tổng qua lại, mà hắn ta đã gửi cho tôi trước đó, tôi tìm người ghép lại, biến thành hình ảnh Diệp Huệ đang mang thai ôm ấp Vương phó tổng. Tôi còn đính kèm dòng chữ: “Cái bụng 3 tháng hơi to rồi đấy”. Tôi nghĩ mẹ chồng mà nhìn thấy cái này, thì chắc biểu cảm sẽ rất đặc sắc.
Bên cạnh Diệp Huệ, ở chỗ Vương phó tổng cũng có người giám sát. Người đó là Giang Hồng, vợ của Vương phó tổng, nổi tiếng là người đàn bà ghê gớm. Tôi gửi cho bà ta ảnh chồng mình ngoại tình, bảo bà ta phối hợp với tôi cùng đối phó với tiểu tam. Nếu Diệp Huệ rơi vào tay bà ta, thì sẽ thảm lắm, nhưng bây giờ vẫn chưa đến lúc đó. Chúng tôi đã hẹn trước là tôi sẽ ra tay trước.
Nhìn từ đoạn ghi hình mà Giang Hồng gửi đến, Vương phó tổng muốn Diệp Huệ quay lại với mình. Còn chắc chắn, đứa bé trong bụng cô ta là của mình, không biết hắn ta lấy đâu ra sự tự tin đó. Có lẽ là muốn có con trai, dù sao đàn ông đều có suy nghĩ nối dõi tông đường. Vương phó tổng không làm gì Diệp Huệ, lý do lại là vì cô ta quá giỏi bịa chuyện. Nói gì mà, tuyệt đối không có ý gì với Vương phó tổng. Cô ta làm như vậy, là vì muốn lấy tiền nhà họ Trương. Dỗ dành đến mức Vương phó tổng ngoan ngoãn thả cô ta ra, đoạn này thậm chí không cần cắt ghép. Diệp Huệ được tài xế của Vương phó tổng đưa về nhà, thản nhiên bước vào cửa.
Ở chỗ Vương phó tổng may mắn thoát nạn, nhưng về nhà thì không dễ dàng như vậy. Tiếp theo, chính là hôn lễ mà cô ta hằng mơ ước, tôi đảm bảo cô ta sẽ khó mà quên được.
Ngày cưới, Diệp Huệ mặc váy cưới trắng tinh, cùng Trương Bác trong bộ vest, tổ chức hôn lễ ở khách sạn. Bọn họ đứng bên nhau, trông rất tình cảm. Nhưng sự thật sắp bị phơi bày rồi, cặp đôi tân lang tân nương ân ái này, còn không biết sẽ náo loạn thành cái dạng gì nữa!
Diệp Huệ không hề hay biết, vẫn giữ thói quen ra ngoài đi dạo vào cuối tuần, bị người của Vương phó tổng đưa lên xe. Thám tử núp trong bóng tối đã chụp ảnh cho tôi. Cộng thêm những bức ảnh Diệp Huệ và Vương phó tổng qua lại, mà hắn ta đã gửi cho tôi trước đó, tôi tìm người ghép lại, biến thành hình ảnh Diệp Huệ đang mang thai ôm ấp Vương phó tổng. Tôi còn đính kèm dòng chữ: “Cái bụng 3 tháng hơi to rồi đấy”. Tôi nghĩ mẹ chồng mà nhìn thấy cái này, thì chắc biểu cảm sẽ rất đặc sắc.
Bên cạnh Diệp Huệ, ở chỗ Vương phó tổng cũng có người giám sát. Người đó là Giang Hồng, vợ của Vương phó tổng, nổi tiếng là người đàn bà ghê gớm. Tôi gửi cho bà ta ảnh chồng mình ngoại tình, bảo bà ta phối hợp với tôi cùng đối phó với tiểu tam. Nếu Diệp Huệ rơi vào tay bà ta, thì sẽ thảm lắm, nhưng bây giờ vẫn chưa đến lúc đó. Chúng tôi đã hẹn trước là tôi sẽ ra tay trước.
Nhìn từ đoạn ghi hình mà Giang Hồng gửi đến, Vương phó tổng muốn Diệp Huệ quay lại với mình. Còn chắc chắn, đứa bé trong bụng cô ta là của mình, không biết hắn ta lấy đâu ra sự tự tin đó. Có lẽ là muốn có con trai, dù sao đàn ông đều có suy nghĩ nối dõi tông đường. Vương phó tổng không làm gì Diệp Huệ, lý do lại là vì cô ta quá giỏi bịa chuyện. Nói gì mà, tuyệt đối không có ý gì với Vương phó tổng. Cô ta làm như vậy, là vì muốn lấy tiền nhà họ Trương. Dỗ dành đến mức Vương phó tổng ngoan ngoãn thả cô ta ra, đoạn này thậm chí không cần cắt ghép. Diệp Huệ được tài xế của Vương phó tổng đưa về nhà, thản nhiên bước vào cửa.
Ở chỗ Vương phó tổng may mắn thoát nạn, nhưng về nhà thì không dễ dàng như vậy. Tiếp theo, chính là hôn lễ mà cô ta hằng mơ ước, tôi đảm bảo cô ta sẽ khó mà quên được.
Ngày cưới, Diệp Huệ mặc váy cưới trắng tinh, cùng Trương Bác trong bộ vest, tổ chức hôn lễ ở khách sạn. Bọn họ đứng bên nhau, trông rất tình cảm. Nhưng sự thật sắp bị phơi bày rồi, cặp đôi tân lang tân nương ân ái này, còn không biết sẽ náo loạn thành cái dạng gì nữa!
—–
Comments for chapter "Phần 2"
MANGA DISCUSSION
Lịch sử đọc truyện
You don't have anything in histories