Lượt Xem
Tên khác
Tác giả
Nhóm dịch
Loại
Tag
“Người ta hỏi tôi: cảm giác ly hôn với người đàn ông từng thề non hẹn biển, là thế nào? Tôi cười khẩy đáp: Giống như tự tay rạch nát trái tim, chôn vùi tất cả thanh xuân và lòng tự trọng.
Sáu năm yêu đương, ba năm làm vợ. Tôi đoạn tuyệt với bố mẹ, từ bỏ tất cả để theo anh về một vùng quê xa lạ, nơi không có ai ngoài anh. Đổi lại, tôi “được” một tờ đơn ly hôn lạnh ngắt, một đứa con chưa kịp thành hình, và một kẻ thứ ba ngang nhiên ngồi vào ghế chính thất.
Nhưng buồn cười nhất, tôi níu kéo trong đau đớn, họ thản nhiên chà đạp. Nhưng đến khi tôi buông tay thật sự, họ lại hốt hoảng níu kéo. Tiếc là, trái tim tôi đã chớt vào cái ngày tôi mất con, còn anh ta lại đang ôm hôn thắm thiết người khác, dưới tán cây trước cổng nhà. Chúng tôi không kết thúc vì hết yêu. Mà vì, một mình tôi đã yêu quá đủ cho hai người. Lần này, tôi rời đi không ngoảnh lại. Và cũng sẽ không bao giờ quay lại nữa.
Mời bạn cùng thưởng thức truyện: “Thứ Cô Có Là Danh Phận, Thứ Tôi Mất Là Thanh Xuân”
————-